Trận mở màn… thất bại hoàn toàn.

Với bộ dạng vừa ngốc vừa đơ lúc nãy, tôi mà đậu phỏng vấn mới là chuyện lạ!

7

Thế nhưng chưa đầy một lúc sau, điện thoại tôi lại rung lên vì tin nhắn mới đến.

【Chúc mừng cô Tống Tầm, cô đã trúng tuyển vào công ty TY. Vui lòng có mặt vào chiều ngày 6 tháng 7, tức chiều ngày mai để chính thức…】

Tôi ngơ ngác nhìn dòng tin nhắn hiển thị trên màn hình, sau đó vội đưa tay nhéo mạnh vào má mình.

Không đau lắm… tức là không phải mơ?!

Tôi thật sự đã được nhận vào công ty lớn và quyền lực nhất Hoa Thành?!

Chưa kịp vui mừng hết cỡ, tôi phát hiện mọi thứ còn “vượt kế hoạch” hơn nữa — phỏng vấn xong là được nhận ngay, ngày mai bắt đầu đi làm!

Chỉ là, ban đầu tôi nộp đơn cho vị trí nhân viên kinh doanh bình thường, vậy mà đến khi đi làm, họ lại bảo tôi… đã được điều sang làm trợ lý thư ký tổng tài.

Khi đến văn phòng của Cố Diễn để nhận nhiệm vụ, tôi tức tối trừng mắt nhìn anh:
“Rõ ràng em ứng tuyển vào phòng kinh doanh, tại sao anh lại tự tiện điều em làm trợ lý thư ký?”

Nghe xong, anh vẫn bình tĩnh điều khiển chuột, mắt dán vào màn hình, như thể không có chuyện gì đặc biệt.

Đến khi ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt sâu thẳm của anh bỗng toát ra vẻ lạnh lùng khó đoán, dường như còn ẩn chứa một tia lạnh buốt.

“Công ty đang thiếu vị trí này, tiện thể chuyển em sang luôn. Nếu không muốn làm, em có thể nghỉ.”

Tôi đứng ngẩn ra trong vài giây.

Bởi từ lúc quen biết đến nay, hình ảnh Cố Diễn trong tôi luôn là người đàn ông dịu dàng, cưng chiều tôi vô điều kiện.

Nhưng giờ phút này, anh lại hoàn toàn toát lên khí chất của một người đứng đầu thực sự — nghiêm nghị, áp lực, khiến người đối diện không rét mà run.

Anh nhíu mày nhìn tôi, giọng không chút nể nang:
“Chức danh của em là trợ lý thư ký. Nhiệm vụ của thư ký là hoàn toàn phục tùng và hỗ trợ tôi. Mà em, là trợ lý của thư ký, nên nhiệm vụ là phối hợp tốt nhất với thư ký trong việc phục vụ công việc cho tôi. Nếu ngay cả quy tắc cơ bản trong môi trường công sở mà em còn không hiểu, thì cho dù đi đến đâu, cũng không ai nhận em.”

“Hiểu chưa?”

Khi ba từ cuối cùng vang lên, tôi bất giác siết chặt tay, cả người căng cứng.

Đôi mắt anh vẫn nhìn chăm chú vào tôi, trong khi các ngón tay thon dài gõ nhịp đều đặn lên mặt bàn.

Bỗng anh mím môi, nhẹ nhàng nói thêm một câu:
“Ở chỗ tôi, công là công, tư là tư.”

Tôi không hiểu tại sao, nhưng vào khoảnh khắc đó, tôi đột nhiên cảm nhận được một khía cạnh hoàn toàn khác của Cố Diễn.

Nghiêm túc, lý trí, lạnh lùng — và đầy khí phách.

Tôi lập tức nghiêm túc gật đầu: “Em hiểu rồi.”

Khóe môi anh như thoáng qua một nụ cười hài lòng: “Vậy để thư ký đưa em làm quen với công việc.”

Tôi tiếp tục gật đầu mạnh mẽ: “Vâng!”

8

Tôi theo đúng quy trình đến tìm thư ký để làm quen công việc.

Ánh mắt của chị ta đảo qua tôi, đầy vẻ khinh thường, không thèm che giấu: “Sinh viên mới ra trường à?”

Tôi vẫn giữ thái độ học hỏi nghiêm túc, gật đầu lễ phép: “Vâng ạ. Về sau mong chị Vương chỉ dạy thêm cho em.”

Chị ta đi ngang qua tôi, hừ lạnh một tiếng rõ ràng không hề khách khí: “Cứ xem cô có bản lĩnh trụ lại được bao lâu.”

Sau đó, chị Vương bắt đầu giao cho tôi một đống công việc theo đúng quy trình của công ty.

Dù là sinh viên mới tốt nghiệp, nhưng kiến thức vẫn còn tươi mới, nên tôi cũng không quá chật vật khi xử lý đống nhiệm vụ đó.

Khi tôi đưa công việc hoàn chỉnh cho chị, vốn tưởng sẽ nhận được một câu khen, ai ngờ chị ta vẫn giữ vẻ mặt chẳng chút thiện cảm: “Cô đừng tưởng làm được mấy việc đã là giỏi. Là lính mới thì phải biết khiêm tốn!”Đ ọ.c t ạ i pag e b ắ p c ả!i đ á.ng y ê u

Nghe những lời ấy, tôi chỉ có thể nở một nụ cười lịch sự vừa đủ – không quá thân thiện, cũng không thất lễ.

Quả nhiên, chưa được bao lâu, một đống công việc mới lại “rơi xuống” bàn tôi không rõ từ đâu ra.

Lúc tranh thủ đi vệ sinh, tôi tiện tay nhắn tin cho bạn thân để kể chuyện đi làm ở công ty của anh cô ấy.

【Tớ mới phát hiện ra anh cậu chính là CEO của TY đấy!】

Phía bên kia trả lời rất nhanh:
【Anh ấy cũng được coi là có tiền, có năng lực. Cậu tiếp tục tìm hiểu đi, sẽ còn bất ngờ hơn đó.】

Đúng như cô ấy nói, Cố Diễn giống như một cuốn sách bí ẩn cần được khám phá từng trang — càng tìm hiểu tôi lại càng thấy tò mò và bị thu hút.

Lúc chị Vương hoàn thành việc của mình thì chẳng rõ đã chạy đi đâu, còn tôi đang cầm một tập tài liệu cần chữ ký gấp, đành phải tự mình gõ cửa phòng làm việc của Cố Diễn.

“Cộc cộc.”

Giọng nam trầm ổn vang lên từ bên trong: “Vào đi.”

Tôi bước vào, đứng trước bàn làm việc, còn anh vẫn chăm chú xử lý văn kiện, không ngẩng đầu lên.

Chương 6 tiếp :  https://www.bapcaidangyeu.com/ga-cho-anh-trai-ban-than/chuong-6